http://thegioimatxa.net/chi-tiet/ba…di-massage-nhu-the-nao/4467.html#.VU9UlfAfiqY
– Tui năm nay đã ngót nghét năm chục tuổi đầu. Cuộc sống cũng đã trãi qua nhiều thăng trầm, chìm nổi nhưng so với bạn bè đồng trang lứa, tui vẫn hay vỗ ngực tự hào là mình chưa bao giờ sa vào những “vấn nạn xã hội” (theo cách gọi của bà xã và hai cô con gái rượu của tui) như bia ôm, massage, karaoke tươi mát…
Nếu bảo đi chỗ lành mạnh, mấy bả mà tin, tui đi đầu xuống đất
Với cách lý giải của vợ và con gái, tui luôn tìm mọi cách tránh xa những cám dỗ đó để xứng đáng là người đàn ông mẫu mực trong gia đình, là thần tượng của vợ và con. Tật xấu duy nhất của tui là thỉnh thoảng la cà nhậu nhẹt với bạn bè. Nhưng vợ tui cũng biết ý là tui ghiền bạn chớ không phải ghiền rượu, mỗi tuần tối đa chỉ nhậu 1 lần nên vui vẻ chấp nhận. Dù sao thì “tứ đổ tường”, cái “tường” rượu bia của tui khả dĩ chấp nhận được vì đi nhậu về, tui không hề quậy quạng mà chỉ cười đùa vui vẻ; có bao nhiêu tiền trong túi, tui móc ra “boa” cho nàng vợ già và hai cô con gái trẻ hết.
Nhậu như thế thì vợ con nào mà chẳng khoái?
Cho đến một ngày, vợ và con gái út của tui dẫn nhau đi spa. Chuyện sẽ không có gì nếu nàng vợ của tui không khoe: “Vô đó họ massage đã lắm anh. Để em làm cho anh thử”. Thế là nàng vần tui ra và trổ hết ngón nghề vừa học được. Thú thật, lúc đó tui nghĩ, vợ mình là tay ngang mà làm còn sướng như vậy, nếu người chuyên nghiệp chắc là còn đã gấp bao nhiêu lần.
Nghĩ thì nghĩ vậy thôi chớ tui nào dám nói ra?
Không nói với vợ nhưng tui nói với mấy ông bạn già. Thế là không hẹn mà mấy chả cũng nghĩ y như vậy. Sau đó chuyện gì xảy ra thì… chỉ có chúng tui biết với nhau thôi. Hồi đó, mỗi tuần tui gặp bạn nhậu một lần, nhưng 5-7 tháng trở lại đây thì tần suất có phần tăng lên. Ít thì hai, nhiều thì 3-4 lần. Tội nghiệp, nàng vợ của tui vẫn ngây thơ tưởng tui đi nhậu với mấy anh bạn già nên không nói gì dù vẫn nhắc nhở: “Lúc này anh nhậu hoài nghen. Bị cao huyết áp đó, coi chừng có ngày…”. Tui cười hì hì: “Nói chuyện thôi chớ có uống bao nhiêu đâu mà em lo? Em thấy anh có sỉn bao giờ không?”.
Vợ tui làm thinh nhưng ra chiều nghĩ ngợi lắm. Để cho nàng tin tưởng, lần nào “đi nhậu với mấy anh bạn già” tui cũng lấy điện thoại gọi cho vợ, sau đó để mấy ổng nói chuyện với nàng. Vợ tui vốn rất nể trọng mấy ông bạn của chồng nên vui vẻ chuyện trò, căn dặn không được uống nhiều vì bây giờ có tuổi tác hết rồi…
Cho đến một tối nọ, mấy thằng già tụi tui lại trốn vợ đi massage. Tui nhắn tin cho vợ là đi nhậu với “mấy ảnh”, vợ tui cằn nhằn: “Mới thứ hai mà đã nhậu rồi à?”. Nàng nói vậy là bởi thông thường tui chỉ “nhậu” vào những ngày từ giữa tuần trở về sau. Thời gian gần đây thì thỉnh thoảng lại lấn sang thứ ba, thứ tư. Còn lần này thì là thứ hai. Thói đời cái gì bất thường thì là… bất thường!
Lúc đó đã hơn 23 giờ. Tụi tui vừa mặc quần áo vào thì có điện thoại của vợ tui. Nàng nhẹ nhàng hỏi: “Sao bữa nay về trễ vậy anh?”. Tui nháy mắt với một anh bạn già: “Tại mấy ảnh vui chuyện quá nên ngồi nán lại chút. Bọn anh đi ăn khuya rồi sẽ về ngay. Em nói chuyện với mấy ổng nghen”.
Tui chuyền máy cho mấy anh bạn. Cuộc đàm thoại diễn ra bình thường như mọi ngày. Nàng vợ yêu dấu của tui cũng căn dặn về sớm, đi đứng cẩn thận. Tuy nhiên, khác với mọi lần, khi nghe anh bạn tui nói: “Tụi anh khỏe lắm, vui lắm, không có sỉn đâu em” thì nàng hỏi: “Bộ mấy anh đi massage hay sao mà khỏe, mà vui?”. Anh bạn tui chối bai bãi rồi mau mau chào tạm biệt. Anh quay sang bảo tui: “Bà xã ông hỏi tụi mình đi massage hay sao mà vui?”. Tui giật mình: “Bộ anh khoe với bả hả? Chết bây giờ”. Anh bạn tui cười khà khà: “Ngu sao khoe?”.
Đúng là “ngu sao khoe” bởi mấy bà tính đa nghi còn hơn Tào Tháo. Nếu về bảo đi chỗ lành mạnh, mấy bả mà tin, tui đi đầu xuống đất. Thế nên, giấu bay, giấu biến là thượng sách!
Tối đó tui về tới nhà, cô con gái út bắt ba đứng yên cho nó “khám điền thổ” khắp mình mẩy, thậm chí nó còn lấy mũi hít hít vào cái áo tui đang mặc “xem có mùi lạ không” – như lời nó nói. Sau khi khám xong, nó quay sang bảo mẹ: “Đúng rồi mẹ”. Tui vờ ngạc nhiên: “Cái gì đúng?”. Nó cười cười: “Thì ba mới đi massage chớ gì nữa?”. Tui vẫn cố chống chế: “Đâu có con. Ba mà lại đi vô mấy cái chỗ bậy bạ đó à?”.
Tới lúc đó, vợ tui mới thủng thỉnh: “Đâu phải chỗ nào cũng bậy bạ? Nhưng đi massage thì nói đi massage chớ nói dóc làm chi cho mất uy tín?”. Tui thấy tình hình có vẻ căng thẳng nên cười giả lả: “Sao em biết hay vậy? Nhưng anh đi ở chỗ gần nhà mình nè. Chỗ đó đàng hoàng lắm…”.
Không khảo mà tự dưng tui khai hết trơn.
Kết quả là từ đó về sau, vợ tui chủ động đi mua vé ở mấy chỗ “đàng hoàng” để tui và mấy ông bạn già thư giãn, xả xì-trét. Thế nhưng, có cạy miệng nàng cũng không chịu nói, vì sao lại biết hết mọi chuyện như vậy.
Có ai đoán biết vì sao không, chỉ dùm tui với?